võ phong trần

CUỐN THEO CHIỀU GIÓ



Muốn viết thơ vui để tặng em
Tâm tư xóa hết những muộn phiền!
Ta như chiếc lá theo chiều gió 
Đời lắm niềm vui, sao chẳng quên??
 


Gửi lại cho tình một thoáng đau
Lời yêu tiếng nhớ đã xa rồi!
Không người tiếp lửa nên thơ lạnh
Đã mấy hôm rồi chẳng thấy nhau...
 
Nửa sợi tơ lòng theo nắng đưa
Khuôn vàng thước ngọc hóa ra thừa!
Từ nay xóa chuyện đời dâu bể
Để cuộc tình đau với gió mưa...
 
Cứ ngỡ kiếp này mãi có em
Đâu hay thương hải hóa tang điền!
Thơ vui giờ đã tan theo sóng
Giữ lại bên mình một tiếng... quên!!

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 16 tháng 11 năm 2016

Bình luận về Bài thơ "CUỐN THEO CHIỀU GIÓ"